[Book review] Bức xúc không làm ta vô can

Tâm Lê
3 min readNov 4, 2017

--

Mình biết đến Đặng Hoàng Giang qua chương trình “…Và ông tiến sĩ” — một dạng talkshow ngắn giữa ông và các nhân vật trong giới showbiz. Không biết ai ném đá thế nào chứ mình thì lại ưng cái kiểu đưa ra quan điểm và cách lý giải của ông , đặc biệt là phần đặt câu hỏi ngược lại các vấn đề.

Thế nên tâm thế khi đọc cuốn sách “Bức xúc không làm ta vô can” khá là thoải mái. Thậm chí mình đã nghĩ “quả này lại tiếp tục bốc phốt nữa đây”. Y rằng: một quyển sách ổn, tập hợp các bài viết riêng rẻ của T.S Đặng Hoàng Giang về các vấn đề xã hội.

Source: Nhã Nam

Cuốn sách giúp các bạn trẻ trả lời những câu hỏi tại sao trước những hiện tượng xảy ra trong đời sống, xã hội Việt Nam. Tác giả có đưa ra những chứng cứ rõ ràng, khá thuyết phục dưới một lối viết hài hước và hóm hỉnh, không làm người đọc cảm thấy nhàm chán. Nó thể hiện góc nhìn độc đáo như một con dao mổ sắc lẹm đang phẫu thuật các vấn đề văn hoá, xã hội (mượn ý Đinh Đức Hoàng trong phần nhận xét)

Có những vấn đề nếu chúng ta không có cái nhìn khái quát, tầm nhìn vĩ mô, ta sẽ có cách suy diễn cực kỳ hạn hẹp nhờ tính logic từ những hiểu biết cá nhân của bản thân. Ví như chuyện uống bia. Chúng ta mới uống tương đương người Ý, trong khi họ còn uống kha khá rượu. Mà Ý chỉ bằng nửa Brazil, còn Brazil chỉ bằng hai phần ba Úc. Nói cách khác, người Úc uống bia nhiều gấp ba lần người Việt. Như vậy chuyện đổ lỗi cho ly bia bắt đầu hơi sai sai.
Hoặc về việc tôn thờ sách — đó cũng là một dạng mê tín. Con người ta bây giờ tỏ ra mình có học bằng cách tôn thờ sách thậm chí không cần đọc chúng. Sách bản chất cũng chỉ là công cụ truyền tải những thông điệp, chỉ khi bản thân tiếp nhận được những thông điệp đó mới là điều quan trọng nhất. Xã hội phê phán việc một người lấy sách để kê chân ghế cao lên trong một buổi phát sóng truyền hình. Thế nhưng, bao nhiêu phần trăm của cái “xã hội” đó đọc được nhiều hơn một cuốn sách một năm?

Source: pexel

Đặc biệt , mình thích bài viết “Vẻ đẹp của người chạy marathon về chót” và “Vẻ đẹp của người đứng một mình”. Ca ngợi những anh hùng thầm lặng, những kẻ cuối cùng còn chạy trên đường đua Marathon mới là những kẻ đáng để ta ca ngợi, bởi những kẻ đứng đầu là thiên tài, họ hưởng hết ánh hào quang. Còn những kẻ dù không chiến thắng nhưng vẫn cố gắng hoàn thành hết đường đua của mình, đó là những người đã chiến thắng chính cuộc chơi của bản thân. Giống mình, mỗi ngày đều cố gắng, vận lộn với chính bản thân mình.

Cuốn này các bạn trẻ nên đọc, đọc đi để luyện cho mình cái thói quen đưa ra luận điểm, luận cứ trước khi tranh luận 1 vấn đề nào đó.

Thông tin về sách

Bức xúc không làm ta vô can
Tác giả: Đặng Hoàng Giang
Số trang: 221 trang
NXB Nhã Nam

--

--